Quyền con người đã được nhà nước VN thừa nhận |
Viết tiếp bài: Ai
xuyên tạc được chân lý
Hôm nay, nhiều bạn nhận
xét tôi thật là “gân” khi viết nhiều bài “động chạm” đến thế, còn trưng ra cả
tên tuổi, địa chỉ, số điện thoại, email,…tất tần tật mà không sợ. Nhiều độc giả
cho rằng ông này có lẽ uống thuốc liều; nhiều người cảnh giác còn cho rằng tôi
được mua chuộc, được chống lưng để làm chim cảnh bẫy mồi,….v.v và v.v.
Cũng như các bạn, tôi cũng sợ. Nhẹ
thì bị sách nhiễu, mất công ăn việc làm, gia đình khốn khổ liên lụy, nặng thì
đi tù, thậm chí có khi bị chết trong đồn công an, ai mà không sợ? Ai đó đã nói,
con người là động vật chính trị, tôi hoàn toàn đồng ý. Là con người làm sao
mình có thể thờ ơ trước cuộc sống, trước hiện tình nghèo khó, tham nhũng của đất
nước? Tôi quan tâm đến chính trị từ khi còn là sinh viên, tôi rất chán nản cho
nền giáo dục, chán nản mỗi khi có việc phải đến bệnh viện hay cơ quan nhà nước.
Nhưng tôi không làm gì cả, bỡi vì tôi sợ; ba má tôi sợ, anh em tôi sợ, bạn bè
tôi sợ. Xung quanh tôi, ai ai cũng sợ, đụng chuyện chính quyền là họ vẽ ra nhiều
kịch bản khủng khiếp. Đa số mọi người suy nghĩ chính quyền này rất tàn bạo, họ
sẵn sàng dùng công an, dùng nhà tù, thậm chí là dùng bạo lực đánh đập, ám sát
các kiểu như gây tai nạn giao thông, bỏ độc vào thức ăn,… để bóp chết bất cứ ai
hó hé động chạm đến các vấn đề nhạy cảm. Họ nêu ra nhiều trường hợp bị nạn như
vậy từ thời bao cấp đến giờ. Cũng là con người, làm sao mà tôi không sợ?